RSS
Được tạo bởi Blogger.

Tôi luôn luôn nghĩ người ta quên tôi rồi

 Dàn nhạc chơi những bán nhạc hay nhất của Elton John. Tôi ngạt thư. Tôi sẽ không bao giờ còn được những “con mắt xanh” My nhìn tôi. Và nêu tôi bám lấy Judy? Nếu tôi bịa ra một câu chuyện đau lòng nào đó khích lệ cô ta thuyết phục tôi đốn ớ nhà cô ta? Nhưng cô ta đã có khá nhiều vấn đề.  Cô không muốn có thêm những càu than thớ, những gã đàn ông phức tạp như tôi. Còn Kathy ư? Cô ta hầu như không buồn nhìn tôi nữa. Tôi đến bên chiếc bàn dọn đầy những thức ăn sẵn nóng sốt. Tôi nhấm nháp một vài thứ mà lòng đầy phiền muộn. Vài hôm nữa, tôi sẽ trớ về gặp lại chú Jean. Ông già sẽ cười hề hề giễu cợt “cuộc chinh phục giàu có” của tôi: “Nó thay đối ý kiến rồi hả? Nói riêng giữa hai chúng ta: cái đó không làm tôi ngạc nhiên chút nào. Anh không tồi đâu. Nhưng nếu tôi là đàn bà, tôi sẽ cảnh giác đề phòng anh như đề phòng bệnh dịch vậy.”. Tôi sẽ ở lại Paris trong tháng tám; tôi sẽ đi xem những phim cũ trong những rạp cũ kỹ ở tả ngạn sông Seine và sẽ sơn lại căn nhà của mình.

Tiểu Thuyết Tâm Lý

        
          Ở đây, người ta quên tôi. Bị xóa đi trong tư tưởng của Roy và của những kẻ khác, tôi trớ thành như trong suốt.
Tôi như thấy lại cái ô vuông cầu thang trong ngôi nhà Paris. cứa ra vào ban đêm không đóng, bọn tới chơi đùa và hỏi lẻn tường những hình vẽ lem luốc mà chẳng ai nghĩ chuyện gọi cảnh sát làm gì. Bốn mặt cầu thang ngày càng chứa nhiều câu “biểu như đại loại như: “Gái quan trọng là cặp mông”. “Muôn năm những thằng ngu, những thằng thật ngu!”.
Tôi mơ thấy mình đi chuyển trên một chiếc limousin do một anh tài xế lái, và sắp sửa phải trớ lại với cái cảnh khốn khổ nshẽn đường với chiếc xe của mình vừa bị bọn phá hoại làm cho hư hỏng… rồi những lời dằn vặt của chú Jean. Chú ấy sẽ gào tướng lên và nhắc đi nhắc lại với tôi rằng không phải chí cần giống một người Mỹ là trở thành người Mỹ. Tôi sẽ được nghe lại bài diễn văn quen thuộc: “Anh thấy bằng lòng với việc làm của anh trong xí nghiệp. Anh coi tất cả những người xung quanh anh đểu là đồ ngu. người ta sẽ thấy ngay và sẽ căm ghét anh!”.
         Tôi nhắm mắt lại một giây.
– Hê! Tôi không biết rằng anh đã ớ lại cho tói hôm cuối cùng…
         Tôi mớ mắt ra và thấy Angie. Tôi không nhìn thấy cặp mát nàng vì nàng đeo kính râm. Mái tóc bạch kim của nàng xoăn và không rõ nét. cái cam hình bầu dục như cằm trẻ con. Nàng đẹp và không có vẻ gì thù địch.
– He! Angie…
– Anh nhớ tên tôi?
– Cô nói đùa đấy chứ?
– Không. Nhưng tôi luôn luôn nghĩ người ta quên tôi rồi.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: những tiểu thuyết hay

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS