RSS
Được tạo bởi Blogger.

Bên nàng và đi dạo

         Nàng nhìn tôi với vẻ soi mói.
– Tôi có một sô thắc mắc, Eric. Tôi không chịu nổi những điều dối trá. Tôi không bao giờ chịu nổi.
– Vì sao bỗng nhiên bà lại tiến công tôi? Vì sao bà khán khoản như vậy?
– Tôi cảm thấy lâm nguy. Tôi biết tôi có nhiều nhược điểm, nhưng những khía cạnh man rợ lại giúp tôi tự bảo vệ mình.
      Phải học cách chịu đòn, chịu đựng những cuộc đối đầu, những “vòi tắm” Scotland. và nhất là không ngần ngại đặt nàng lại vị trí của nàng.
– Tôi thích cái giọng của ông – nàng nói tiếp. Mẹ ông chắc là người Anh, phải không?
– Mẹ tôi ư? Không.
Tôi chưa bao giờ đặt cái giả thiết mẹ tôi là người Anh. Có lẽ như vậy là tốt đấy, nhưng cũng dễ dàng kiểm tra hơn là quá khứ của người đàn bà Đức.
– Dù sao, ông vẫn không có cái giọng của người Pháp.
– Có lẽ bà không quen nghe các đồng bào tôi nói.


Bên nàng và đi dạo

      Giọng nói của tôi nhất định mang vẻ nhẹ nhàng.
      Tôi muốn tỏ ra khiêm tốn. Tuy nhiên tôi đã tốn biết bao công phu nhằm tẩy sạch được cái giọng của tôi đi. Tôi đã tẩy được bằng mồ hôi và nước mắt.
      Chúng tôi im lặng, không khí trớ nên nặng nề. Có thật nàng đến tìm một người bạn thân, một thú vui giải trí, một người bạn đồng hành?
– Chúng ta đi dạo một vòng được không, Angie?
– Ý hay đấy! – Nàng ngoan ngoãn chấp nhận.
      Để khỏi làm mất giấc ngủ của người khác và nhất là khỏi đánh thức sự chú ý của mấy ông bạn láng giềng, chúng tôi bèn rón rén bước ra hành lang. Sau khi băng qua sân trong và đi vòng quanh hồ tắm, chúng tôi đến một chỏ trống đầu sân quần vợt. Khu rừng xa xa đen ngòm, vầng trăng khuya tỏa xuống người chúng tôi những tia sáng bạc lung linh. Angie dừng chân ngẩng đầu và nhắm mắt lại.
– Trăng làm tôi sợ – nàng bảo – từ thuở còn vị thành niên. Nhìn đi, nếu tôi là một bức tượng giữa nghĩa địa, anh có thích tôi không?
– Bà đang mang một tâm trạng đau ốm đó! Angie, hãy mở mắt ra, và ta đi tiếp.
– Không, tôi phải diễn tả những ý tưởng làm tôi kinh sợ.
      Nàng cao lớn thanh nhã, hình dáng nàng hiện lèn nghiêng nghiêng trẽn tấm nhung đen của đêm. Cái kiếu tán tĩnh không lành mạnh của nàng cùng với ánh trăng làm tôi khó chịu.
– Bà hãy nhìn tôi.
Nàng giương mắt.
– Ông cũng trắng. Eric!
Để chứng tỏ chúng mình còn sống, tôi sẽ ôm hôn bà. Tôi tin rằng bà sẽ không còn tưởng mình đang ở giữa những ngôi mộ. Đồng ý một cái hôn nhé.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: nhung cuon tieu thuyet hay

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS