RSS
Được tạo bởi Blogger.

Angie đang đùa giỡn với tôi sao?


      Bằng một cử chỉ sốt ruột, tôi từ chối ly rượu sakê cuối cùng mà cô vũ nữ mặt bự phân mời tôi. Tôi cảm thấy như mình bị nhục mạ. Những câu đùa giỡn của Angie đã đẩy tôi vào tình trạng “người – công cụ”. Tôi giận nàng. Tôi muốn chấm dứt ngay bữa ăn tối.

-    Angie. cô là một đứa trẻ con được nuông chiều, và tôi một kẻ bi quan – trời sinh. Chúng ta đã gặp nhau hoàn toàn do một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Tôi đã vô tình có mặt tại đây. Chúng ta hãy là những người bạn tốt. Ngày mai tôi đi.

-    Anh hãy nghe tôi nói đã…

    Con mèo đại hào hoa ấy đang muốn vờn con chuột. Càng ngày tôi càng thấy khó chịu vì cái “ưu thế” của nàng đối với tôi.

-    Anh đâu phải có mặt tại đây vì tình cờ, Eric! Anh đã muốn gặp lại tôi, đã mấy lần gọi… có một lý do.

-    Đúng, tôi thì quá rỗi rãi, cô thì quá đẹp; cô biểu hiện cho một ràng buộc mới với nước Mỹ chỉ thế thôi.

rượu sakê



     Người ta mang phiếu tính tiền lại cho nàng. Nàng ký và liếc mất qua con số ghi ở cuối trang. Rồi nàng quay sang phía tôi:

-    Tôi dị đoan lắm. Hôm tiệc chia tay, tôi có đánh cuộc và có hứa một điều. Tôi tự bảo: Nếu quá anh ta hay gọi điện thì mình sẽ cho anh ta số điện thoại thứ hai của trại chăn nuôi. Gọi số đầu – tức sốcủa mình -nhân viên không bao giờ trả lời.

      Tôi đỏ bừng cả mặt.

-     Cô đã biết là cô sẽ về trại?…

-     Biết.

-     Vậy mà cô đã bắt tôi tới “gõ cửa” nhưng máy điện thoại câm?

-     Tôi muốn có một bằng chứng.

-     Bằng chứng gì?

-     Rằng anh thật sự muốn gặp tôi.

-     Mà không cần tìm biết lý do?

-    Không. Là một người theo chủ nghĩa định mệnh, tôi muốn chơi sấp ngửa. Anh có vẻ dửng dưng với các bạn tôi, anh không nhìn thấy họ. Vì tôi hay gây sự cả với số phận, nên tôi tự nói với mình: “Nếu mình là người đàn bà đầu tiên mà anh ta say đắm thì sao?”.

      Nhà hàng thưa khách dần.

-    Angie, cô có thể cho là bình thường khi cái anh chàng kỹ sư hóa học người Paris đang đi tìm một việc làm tại Hoa Kỳ ấy đâm ra “mê” cô à? Nếu như tình cờ mà điều đó có thật, thì tôi cũng phải giấu đi chứ, chối bỏ nó đi để khỏi tỏ ra là một gã cơ hội bẩn thiu. Tôi quan tâm đến tương lai tôi, nhưng không phải bằng sự lố bịch.

    Nàng nghe tôi nói. Nhưng cũng như tất cả những người chỉ quan tâm đến bản thân mình, nàng chỉ ghi nhớ những yếu tổ nào xét ra có lợi cho nàng.

-  Chính anh đã nghĩ tới một cuộc hôn nhân vụ lợi. Anh vừa nói ra.

-  Đời người ai chẳng như vậy? Nhưng khôngphải một cuộc hôn nhân với cô cô thì quá… xa vời… Tôi không mơ những giấc mơ mạo hiểm, cô đâu có cần một vũ hội hóa trang với một người đàn ông xa lạ tay không!

Từ khóa tìm kiếm nhiều: những tiểu thuyết hay

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS