RSS
Được tạo bởi Blogger.

Cuộc đối thoại khiến tôi phải suy nghĩ

-     Ông vẫn cầm mấy đó chứ? – Cô điện thoại viên hỏi.Vâng. Đừng cắt của tôi.

-     Ông không muôn đặt mấy xuống và gọi lại à?

-   Không, cô làm ơn đừng cắt. Tôi có quen hay nói chuyện với các điện thoại viên dù nam hay nữ. những con người nhạy bén lạ thường và rất cói mó. Bồng nhiên có tiếng phụ nữ:

-     Alo?

-     Angie hả?

-     Ai đó?

-   Eric đây. Người ta không báo cho cô là có “người bạn Pháp” gọi à?

-     Không.

Cùng một lúc. tôi cảm thấy vừa nhẹ nhõm trong lòng vừa cần đến một sự mặn nồng, âu yếm. một cái gì như quan hệ bạn bè. Tôi phải tự nén minh lại đế không làm cho nàng khiếp sợ trước một sự vồ vập mà có thể là nàng không hiểu.


Tiểu thuyết tâm lý



-     Tôi muốn nói chuyện rất chân tình…

-   Anh nói câu gì mà dở vậy! – Nàng vừa cười vừa trả lời tôi. Thế thông thường anh nói dối à?

Tôi trấn tĩnh lại.

-   Không, nhưg tôi rất khó khăn mà thú nhận rằng… tôi không thể thiếu cô được.

-     Không thể thiếu?

-   Đúng vậy… Tôi đã không muốn chúng mình chia tay nhau trong một ấn tượng không tốt. Tôi đã tự thấy mình vụng về và e ngại, khi còn ở nhà Roy ngập chìm trong bao nhiêu câu chuyện  đó đã làm tôi bị lạc hướng…

Lại im lặng. Đường dây bị cắt chăng?

-      Allo, Angie?

-  Tôi đây – Nàng đáp. Tôi đang nghe anh đây. Tôi có nhận thấy một sự hoang mang nào lúc ấy đâu. Anh có vẻ thoải mái mà.

-      Càng hay. Nhưng lúc ấy, tôi vẫn ở thế thủ đó.

-      Vì sao vậy?

-  Lần đầu tiên tôi bị xúc động, tôi bị xao xuyến vì một người đàn bà, vì cô. Tóm lại, tôi muốn được nghe giọng nói của cô một lần nữa.

-      Anh sắp trở lại Paris à?

-      Vâng.

-      Bao giờ?

-        Sắp. Chỉ cần đủ thời giờ thổ lộ tình yêu của tôi đối với Golden Gate.

-      Tinh yêu à?

-      Người ta có thể yêu nó bằng tình yêu thực đún2

thế!

-      Yêu một cảnh vật?

-      Vâng.

-        Nếu anh sang châu Phi, anh sẽ “tôn thờ” châu Phi! -.Nàng nói.

-      Có thế lám.

-     Đó là chuvện chắc chắn.

 Chúng ta sẽ có nhiều chuyện đế nói với nhau, Angie ạ.

-     Anh gọi cho tôi từ đâu vậy?

-     Từ Santa Cruz. 

-     Anh làm gì ở Santa Cruz?

-  Có những kỷ niệm về thời kỳ đi tìm nước Mỹ của tôi.

-     Anh đã tìm thấy chưa?

-     Mới đi qua bên cạnh.

-  Chúng ta gặp nhau nhé, có được không? – Nàng do dự bảo. Nhưng tôi không muốn khẩn khoản quá: Anh đã không nhận lời mời đầu tiên của tôi một cách nhiệt tình cho lắm.

-     Tính tôi hay e ngại, ít cởi mở.

-  Tôi đã chờ anh gọi điện thoại cho tôi, nhưng anh… – Nàng nói rõ.

-     Vậy thì tốt quá.

-     Eric, anh định thế nào?

-      Tôi đang do dự. Cô làm tôi bị choáng váng. Lâu nay tôi chỉ có say đắm Golden Gate. Nếu giờ đây tôi lại bị thêm cô làm cho say đắm thì khi trở về châu Âu, tôi càng trở nên bỡ ngỡ lạ lùng.

-      Tôi không tìm kiếm một chuyện phiêu lưu tình cảm. Ở tôi đã không còn hạnh phúc hôn nhân, tôi rất đa nghi. Nhưng anh thì khác và một cuộc viếng thăm chẳng dẫn đến một kết quả gì.



Từ khóa tìm kiếm nhiều: những cuốn tiểu thuyết hay

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS