RSS
Được tạo bởi Blogger.

Cuộc viếng thăm bất ngờ

      Rony và Joan vừa đi qua cạnh chúng tôi để về phòng của họ. Sau những lời cuối cùng trao đổi với Roy, tôi được trở về phòng riêng của mình. Tôi cởi áo ngoài treo lên mắc và bước vào phòng với một tiếng thơ dài khoan khoái. Nhưng tôi vội ngừng bặt, đứng ngây người vì sửng sốt. Angie ngồi chễm chệ trong một chiếc ghế bành kề bên cửa sổ, nhìn tôi mỉm cười. Nàng đợi tôi từ lâu rồi, hay chỉ mới vài phút?
– Angie?
– Hello! – Nàng nói. Nếu tôi quấy rầy thì tôi có thể đi ra…
– Không, hãy ở lại. Nhưng phải thừa nhận rằng tôi có lý do để ngạc nhiên. Hãy uống một chút gì nhé?
– Không, cảm ơn. Ông đừng hiểu sai cuộc viếng thăm của tôi, nó chẳng có ý nghĩa gì mờ tối đâu! ‘ Nàng bảo, và lấy ngón tay vuốt mớ tóc bạch kim loà xòa trên trán lên. Sớ dĩ tôi nay tôi bỏ không đi chơi với các bạn, là vì tôi biết họ quá rồi, họ toàn kể những chuyện… Đúng là những đứa trẻ con!… Chi trong cóng việc làm ăn họ mới là người lớn. Mà tôi cũng không sống cô độc một minh được. Vậy là tôi tới đây. tìm bạn. Tôi có những cơn khủng hoáng cô đơn. Và ông là một con người mới trong môi trường này, cái đó hấp dẫn tôi.
Tôi ngồi lên mép giường, cái giường bỗng trớ nên giống một cỗ xe. Giá tôi có khả năng biến nó thành một quả bí đỏ!

mớ tóc bạch kim

– Đáng lẽ bà nên đi ăn tối với các bạn mới phải. Họ dễ thương biết bao!
– Để nghe cũng những câu ấy do chính những con người ấy nói ra ư?
– Tôi sẽ thử giải trí cho bà?
– Không phải vấn đề giải trí cho tôi mà là vấn đề khác biệt với những con người hư hỏng chuyên di tìm kiếm trăng hoa ấy.
– Không phải tất cả là hư hỏng. Bà khắt khe với họ quá đó.
– Tôi cố tình. Tôi bất công và độc ác. đó là tự vệ duy nhất của tôi. Tôi chỉ tin ở loài vật. Chúng nó mới có tình cảm thật sự.
Tôi lôi trong tủ giải khát ra một chai nước khoáng. Tôi rót đầy hai ly và đưa cho nàng một lv. Nàng đỡ lấy và với một tiếng “cảm ơn” đậm đà.
– Tên riêng ông là Eric?
– Phải.
– Ông nói thật đi. Roy và Kathy có nói chuyện tôi
Với ông phải không?
– Bọn họ đợi cô. họ hi vọng cồ sẽ đến với họ.
– Họ có kế chuyện đời tôi cho ông không?
– Một câu chuyện xã giao, chẳng có gì chính xác rõ ràng. Tôi biết bà là một phụ nữ kinh doanh lỗi lạc, lãnh đạo cá một công tv lớn. Vậy thôi, vừa đủ.


  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS