RSS
Được tạo bởi Blogger.

Chúng tôi đã gần nhau hơn

 Nàng định đùa với con chuột bạch Pháp đây.
– Cô gặp nhiều người mất trí lắm à?
Nàng nhún vai.
– Một cách nói đùa thôi.
– À, tốt, nhưng phải báo trước. Cô uống chút sâm banh nhé?
        Nàng do dự.
– Không. Nước khoáng hoặc nước hoa quả thì hay hơn. Bụng tôi đầy những viên an thần. Một tấm giẻ rách thật sự.
– Một tấm giẻ rách diễm lệ…
– Đàn ông Pháp rất lịch sự với phụ nữ.

Tiểu Thuyết Tâm Lý


     
       Câu sáo ngữ làm tôi khó chịu, nhưng tôi không nói gì. Một anh phục vụ mặc áo vét trắng chia một cái khay ra trước mặt chúng tôi. Tôi lấy một ly nước cam cho nàng và một ly sâm banh cho tôi.
– Anh sắp sửa trở về à? – Nàng hỏi.
– Tôi từ biệt Roy nhưng chưa từ biệt nước Mỹ. Tôi thật hết sức sung sướng được gặp lại cô. Tôi có điều ân hận. Tôi phải xin lỗi. Nhất là mong cô đừng giữ một ký niệm xấu về tôi.
        Nàng cất kính.
– Tôi không bực mình chúi nào đâu. – Nàng tuyên bố. Có lẽ tôi đã thách thức anh. Hôm nay, tôi không muốn đến. nhưng Roy đã khán khoan mời tôi. Anh ấy nói: nếu tói cứ khỏa cứa nằm lì ở nhà mãi. tôi sẽ quen với sự cô đơn. Trong thâm tâm. thực ra tôi chẳng thích cô đơn tí nào.
– Cô cho phép?
        Nàng không hiểu cử chỉ của tôi, nàng lùi lại.
– Tôi muốn vuốt ve mái tóc cô.
– Vì sao?
– Cho vui.
       Dưới những ngón tay của tôi. mái tóc mát êm như lụa. Nàng đế cho tôi “vuốt ve – kiểm nghiệm” với một thái độ nhẫn nại khiêm tốn.
– Những mớ tóc thiên thần!….
– Anh quá khen.
       Chúng tôi đã làm “cản trở giao thông” xung quanh quầy ăn, các vị khách mời len lỏi tìm một lối đi. miệng luôn luôn nói “xin lỗi”. Chúng tôi nhường chỗ cho họ. Tôi chờ đợi một dấu hiệu của số phận, nếu như tôi còn có một cơ may, một cơ may nhỏ nhoi nào…
– Tôi đã được phân tích. – Angie nói, tay cầm cái ly không.
Có người nào đó đụng nhẹ vào lưng tôi. Tôi bước lén một bước.
– Vậy à? Sao lại phán tích?
– Vấn đề Sống còn.
– Sống còn cho người phân tích, nhờ khoan thù lao của ống ta ư?
        Nàng phản ứng.
– Không nên đùa chuyện đó.
– Tôi chằng bao giò nghiêm túc được trong tất ca mọi việc.
       Nàng tần ngần một giây rồi nói rõ:
– Anh nói có lý. Tôi tin chác là anh có lý.
       Một tia sáng mặt trời cuối cùng lướt thoáng qua trên phong cảnh, theo hình chữ chi.
– Anh chẳng tò mò chút nào. – Nàng nói tiếp. Chẳng hỏi một câu gì về chuyện riêng tư của tôi.

Từ khóa tìm kiếm nhiều: những cuốn tiểu thuyết hay

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS